ảnh minh họa
Vâng, tôi cũng là một người phụ nữ không có may mắn được xây dựng cho riêng mình một gia đình bé nhỏ. Lý do thì rất nhiều, không phải tôi không muốn nhưng thực sự mong muốn và đáp ứng được mong muốn là hai chuyện khác hẳn nhau. Tôi không muốn đưa ra lý do ở đây. Chỉ biết rằng, tôi cũng cần có một đứa con, một đứa con do chính tôi đẻ ra.
Trước khi có ý định này, tôi đã sẵn sàng đối mặt với dư luận xung quanh, sẵn sàng gạt bỏ mọi phê phán, trách móc từ những người không trùng quan điểm. Tôi chuẩn bị cho mình vật chất, những điều kiện cần thiết và tất nhiên trong đó có cả kiểm tra sức khỏe bản thân. Tôi cũng trù bị kế hoạch nuôi con một mình, dạy dỗ con ra sao, trả lời con thế nào sau này. Tôi chuẩn bị cam kết, thỏa thuận không ràng buộc với người đàn ông nào tự nguyện cho tôi một đứa con.
Tôi có một cô bạn rất thân từ thời học đại học, phải nói rằng đó là một tình bạn đẹp mà tôi may mắn có được. Hai chúng tôi ở rất xa nhau. Một người ngoài bắc, còn một người ở tận vùng đất miên man cát trắng Quảng Bình. Tuy là con gái và sau khi chia tay mái trường đại học, chúng tôi không có nhiều cơ hội để gặp nhau. Bạn tôi tốt duyên lấy chồng hai năm sau đó. Từ hồi bạn tôi cưới chồng, tôi chỉ vào thăm cô ấy được hai lần, đó là lần cưới và khi cô ấy sinh đứa thứ nhất được 1 năm tuổi. Chồng bạn tôi là một người đàn ông hiền hành và yêu vợ, tôi được bạn tôi kể rất nhiều qua điện thoại vì chúng tôi vẫn thường xuyên liên lạc với nhau.
Bạn tôi cũng nhiều lần hỏi tôi chuyện tình duyên và thật lòng cô ấy rất buồn khi thấy tôi cứ lẻ loi như vậy. Khi tôi có ý định đi xin một đứa con, tôi đã kể cho cô ấy nghe. Bạn tôi rất hiểu tôi và cô ấy hoàn toàn ủng hộ nhưng có một băn khoăn là tôi sẽ chọn người đàn ông như thế nào để xin con.
Từ khi tôi có ý định, cô ấy thường xuyên hỏi thăm và thực sự chia sẻ với tôi rất nhiều điều. Rồi chính cô ấy đã gợi ý cho tôi mượn chồng. Tôi đã không còn tin vào tai mình nữa, tôi tưởng cô ấy nói đùa. Nhưng không phải vậy, bạn tôi thật lòng, tôi sợ, tôi từ chối, tôi không dám nhận.
Tuy nhiên, lòng bao dung của bạn tôi quá lớn, cô ấy thuyết phục tôi, thuyết phục chồng. Cô ấy nói hai chúng tôi như chị em, có gì phải ngại, con tôi cũng sẽ là con cô ấy và thực tế thì cô ấy quá hiểu tôi, hiểu những ý nghĩ trong đầu tôi. Cô ấy tin và cô ấy muốn hãy để chồng cô ấy giúp tôi đạt tâm nguyện.
Thế đấy các bạn ạ, tôi đang có một bé gái và nó hao hao giống với đứa con lớn của bạn tôi. Đến tận lúc này, tôi vẫn cứ nghĩ cuộc đời mình đang đi qua một giấc mơ nhưng đó là một giấc mơ có thực.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét